Sau đó tay hắn từ cổ của Nam Bắc trượt xuống nắm lấy ngực của cô.
“Lưu manh.” Cô không thể mở mắt, chỉ than thở cười mắng hắn.
“Không phải lưu manh,” thanh âm hắn trêu chọc, “Là kẻ cướp.”
Đây là lời cô đã cười nhạo hắn vào buổi chiều, không ngờ hắn vẫn còn nhớ rõ ràng.
Cô nhếch miệng cười không nói gì.
Trình Mục Dương dán sát lên thân thể cô, tắm rửa cho cô từ đầu tóc đến thân thể đều rửa sạch một cách cẩn thận tỉ mỉ: “Anh thấy có chút kỳ lạ, vì sao Chu Sinh Thần lại giúp em.” Nam Bắc suy nghĩ, lắc đầu: “Có thể là nhấc tay chi lao*, hay là bởi vì em trai của anh ta rất thích em, nhưng lý do rất yếu ớt.”
(*) việc đơn giản, dễ dàng, không tốn sức giải quyết chỉ như một cái nhấc tay.
Ánh mắt của Trình Mục Dương ở giữa lớp hơi nước rất sáng bóng.
Chẳng qua lúc này hắn thật sự có chút không vui.
Nam Bắc cười, dùng ngón tay chọc vào mặt hắn: “Có lẽ thế này, trong người chúng ta đều chảy dòng máu của người Hoa, nhấc tay chi lao, cớ sao mà không làm?” Trình Mục Dương không nói gì, hắn chỉ cúi đầu hôn lên môi cô.
Thân thể của hai người dán sát vào nhau, nhanh chóng đã có phản ứng khát vọng với đối phương.
Nhưng mà khi hắn sắp hành động, bỗng nhiên từ xa xa truyền đến tiếng bắn nhau, CIA hẳn là vừa gặp phải “Chướng ngại vật” ở trong khe núi. Nam Bắc nhân cơ hội kéo tay hắn ra: “Bên ngoài có rất nhiều người.”
Hắn cười: “Hôm nay là lễ tình nhân.”
Cô nhìn ánh mắt hắn, nhẹ giọng nói: “Sau này sẽ trả lại cho anh.”
“Gấp bội?”
“Gấp bội.”
“Sáu ngày sáu đêm, thế nào?”
Lòng ham muốn thật lớn...
Đọc truyện online Trọn Đời Trọn Kiếp Chương 46 full trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét