"...Ánh trăng mờ ảo chiếu qua cửa sổ
rải lên sàn một màu trắng bạc, khiến tôi nhìn thấy một chiếc áo nằm trên sàn
nhà trống trơn. Liên tưởng tới giấc mơ ban nãy, tôi bèn quay đèn bàn về phía
đó, nhìn rõ chiếc áo xường xám màu xanh sậm, trên cổ có đính một viên ngọc trai
màu vàng tối, chính là chiếc "Tần Hoài đăng ảnh thanh kỳ bào".
Sau khi chôn cất úy Bân, tôi luôn
trong trạng thái tinh thần lơ mơ, không thể nào tập trung được. Tôi cũng không
thể may xường xám được nữa, mỗi khi nhìn vào những con sô' ghi trên các bức
phác thảo, đầu tôi luôn trống rỗng, đành phải ngừng việc nhận đơn đặt hàng mới,
chỉ mở cửa bán những tấm kỳ bào may sẵn. Thế nên khách đến hiệu Cẩm tú kỳ bào
vốn đã ít nay lại còn ít hơn.
Phần lớn thời gian tôi thường ngồi
đờ đẫn ra trong đó, có lúc Tiểu Lâm ở cửa hàng bên cạnh tranh thủ lúc vắng
khách chạy qua buôn chuyện, tôi cũng thường đáp lại một cách rời rạc, nói trước
quên sau. Những lúc như thê' Tiểu Lâm chỉ lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ thương
hại.
Cùng với đó tôi cũng thường xuyên
nằm mộng, cảnh mộng cứ lặp đi lặp lại như một bộ phim truyền hình nhiều tập,
đều mơ thấy Úy Bân và Tiểu Cổ.
Hai tháng tăm tôì đó dài tựa một
năm.
Vân Phong cũng bận rộn với công
việc kinh doanh của gia đình nên không có nhiều thời gian dành cho tôi, hơn nữa
anh ấy cũng không biết chuyện chiếc kỳ bào, mà dù có nói thì anh ấy cũng chẳng
tin, nên chỉ còn có Thanh Lâm là thường xuyên dành thời gian đến rủ tôi đi dạo
phô' cho đỡ buồn. Bình thường cô â'y vẫn cẩu thả tùy tiện, nhưng khi gặp chuyện
gì đó, thì lại hết sức chu đáo. Từ khi quen biết nhau hồi năm thứ nhâ't, tôi
cũng không chơi thân thực sự với ai, chỉ có Thanh Lâm là người duy nhâ't có thể
khiến tôi dốc hết ruột gan. Có lẽ vì tính cô ấy đơn thuần, bâ't cẩn, làm việc
gì cũng không có bụng dạ nên lại khiến người khác thấy yên lòng.
Nhìn thấy bộ dạng như mâ't trí của
tôi, Thanh Lâm luôn hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Mấy năm chơi với nhau, cô
ấy hiểu tình trạng của tôi không phải chỉ vì việc úy Bân tự sát, song cũng không cô' truy hỏi tôi nguyên nhân
thực sự. Từ trước đến nay Thanh Lâm vẫn nhát gan, tôi làm sao có thể đem mấy
chuyện đáng sợ đó nói ra cho cô â'y được...."
Đọc truyện online Cẩm Tú Kỳ Bào Chương 9 full trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét