Khi Amelia Sachs bước vào Khoa chăm sóc đặc biệt của bệnh viện Columbia - Presbyterian, cô nhìn thấy những hai Pulaski.
Một
đang nằm trên giường, được băng kín bởi những chiếc bông băng, gạc và
nhét chằng chịt những ống nhựa trong suốt nhìn nổi da gà. Đôi mắt vẫn
còn lờ đờ, miệng thì há ra.
Người
còn lại ngồi bên cạnh giường, lúng túng trên chiếc ghế nhựa không được
thoải mái lắm. Cũng với mái tóc vàng, khuôn mặt trẻ măng, trong cùng bộ
quân phục phẳng phiu màu xanh da trời của NYPD mà Ron Pulaski vẫn mặc
khi Sachs tuyển anh ta vào đội ở trước bảo tàng Mỹ - Phi ngày hôm qua và
nói với anh cần chú ý tới cái đống rác. Truyen8.mobi
Cần bao nhiêu đường?...
Cô chớp mắt nhìn vào hình ảnh như trong gương.
"Tôi là Tony. Anh trai của Ron. Chắc là cô cũng đã đoán ra rồi?
"Chào, Thanh tra". Ron gượng dậy. Giọng của anh không ổn lắm. Nó mềm yếu và thều thào.
"Cậu cảm thấy thế nào rồi?"
"Geneva thế nào rồi?"
"Con
bé ổn. Tôi chắc chắn là cậu đã nghe nói rồi - chúng tôi đã ngăn hắn ở
nhà bà cô của cô bé nhưng hắn đã trốn thoát... Cậu có đau không? Hẳn là
phải đau lắm."
Anh hất đầu về phía chai nước truyền. "Món súp hạnh phúc... Chẳng cảm thấy gì hết."
"Cậu ấy sẽ ổn thôi."
Đọc truyện online Lá bài thứ XII chương 28 trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét