Vui
vẻ, hồn nhiên, thân mật, con Rùa nói chuyện với tôi y như thể chúng tôi
vừa gặp nhau hôm qua chứ không phải từ ba năm trước. Và dường như nó
chẳng hề ngạc nhiên chút nào khi bắt gặp tôi ngồi bên bờ sông lộng gió
lúc này.
-
Lúc nãy nhìn thấy anh từ phía sau, em không nghĩ đó là anh. - Con Rùa
mỉm cười nói - Nhưng khi đi tới giữa cầu tự nhiên em tin đó là anh.
Nó ngưng một chút rồi nói thêm, giọng thoảng qua tai tôi như tiếng gió:
- Em tin anh đã trở về và đang ngồi đợi em. Truyen8.mobi
Tôi
và con Rùa vẫn nhìn vào mắt nhau, nhưng gần như chỉ có nó nói. Tôi chỉ
nói mỗi một câu rồi lặng thinh nhìn nó, tay mân mê con bọ ngựa bằng cọng
dừa một cách vô thức, lòng rối tung như có ai vò.
- Em nhớ anh lắm đó.
Con
Rùa thì thầm, vẻ rạng rỡ khiến gương mặt nó như tỏa nắng, nhưng tôi
chợt thắt lòng khi phát giác đôi mắt đẹp của nó đang rưng rưng và đôi
môi nó đột ngột méo xệch đi như sắp òa ra khóc...
Đọc truyện online Ngồi khóc trên cây Chương 36 trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét