... Chuyện
đổi con dĩ nhiên chỉ có gia đình hai bên biết với nhau. Người làng Đo
Đo vẫn đinh ninh ông Hương là con của bà nội con Rùa. Ngay cả cô út Huệ
cũng tin như vậy.
-
Ồng nội con có biết chuyện này không hở bà? - Tôi nhìn những tia nắng
đang nô đùa trên cây bướm bạc kế hòn non bộ, bâng khuâng hỏi.
- Ông con không biết. Bà chưa kịp báo cho ông con biết thì ông con đã qua đời. Truyen8.mobi
- Còn gia đình bà Bốn Nhi...
-
Vợ chồng bà Bốn Nhi mất rồi, con à. Còn chú của con lớn lên chọn con
đường xuất gia, bây giờ chính là sư thấy trụ trì chùa Tịnh Độ.
Ba
con Rùa suýt vào chùa từ bé nhưng rốt cuộc chú tôi mới là người có
duyên với cửa thiền. Đôi khi đó là sự sắp xếp của số phận. Hai con người
không rõ thân thế của mình là ba con Rùa và chú tôi thì một người đã
mất; một người có lẽ không còn quan tấm đến những hệ lụy trần gian nữa
rồi.
Chỉ
có bà nội con Rùa ôm ấp câu chuyện cũ như nuôi nấng một vết thương
trong tâm khảm. Vết thương đó hẳn sẽ không bao giờ lành. Nó sống mãi với
bà và chỉ chết đi cùng bà...
Đọc truyện online Ngồi khóc trên cây Chương 43 trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét