Qua loa điện thoại, Pepper đang giải thích: "Boyd lớn lên như vậy. Cha là một thợ khoan dầu...".
"Dầu?"
"Làm
việc trên những khu mỏ. Vâng, thưa ngài. Mẹ thì ở nhà. Không có anh chị
em nào khác. Một tuổi thơ bình thường, có vẻ thế. Khá là êm đềm. Hắn
luôn kể về gia đình mình, rất yêu thương họ. Làm rất nhiều cho mẹ của
hắn, bà ta bị mất một cánh tay hoặc chân hay gì đó ở trong một cơn bão.
Hắn luôn quan sát và bảo vệ bà ấy. Có lần tôi được nghe kể là một đứa
nhóc trên phố trêu chọc bà ta, và Boyd đã đi theo nó, dọa sẽ thả một con
rắn đuôi chuông vào giường của thằng nhóc một đêm nào đó nếu nó không
xin lỗi."
"Dù
sao thì sau khi hết trung học và một hoặc hai năm học cao đẳng, hắn vào
làm việc ở công ty của cha hắn một thời gian cho đến khi họ gặp phải
một đợt giảm biên chế hàng loạt. Hắn bị thải. Cha hắn cũng vậy. Đó là
khoảng thời gian khó khăn và không thể kiếm được công việc ở quanh đây,
nên hắn rời khỏi bang.
Không
biết là ở đâu. Kiếm được công việc ở trong một nhà tù. Bắt đầu là một
người gác trại. Rồi có một vài rắc rối - nhân viên thi hành án của họ bị
ốm, tôi nghĩ thế - và không có ai làm công việc đó nên Boyd nhận nó.
Cái việc đốt cháy đã được thực hiện râ't tốt.. Truyen8.mobi
"Cái gì cơ?"
"Xin
lỗi, việc hành hình bằng điện được hắn thực hiện tốt đến mức họ đã nhận
hắn vào công việc đó. Hắn ở lại một thời gian, nhưng lại tiếp tục đi từ
bang này tới bang khác, bởi hắn luân chuyển theo yêu cầu. Trở thành một
chuyên gia trong việc thi hành án. Hắn hiểu rõ về những chiếc ghế..."
"Ghế điện?"
Đọc truyện online Lá bài thứ XII Chương 29 trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét