Đuôi
Ngựa bước đến cạnh Aomame, đưa hai tay kiếm tra khắp người nàng xem
nàng có giấu món khá nghi nào trong người không. Nàng chỉ mặc quân bông
mỏng và áo cánh, không cần kiểm tra cũng biết bên dưới chẳng thê’ giấu
được thứ gì. Họ chẳng qua chỉ làm việc theo trình tự quy định mà thôi.
Đuôi Ngựa hình như rất căng thẳng, hai tay cứng đờ. Thật khó lòng khen y
thành thạo việc này cho được. Có lẽ y không có nhiều kinh nghiệm soát
người phái nữ. Đầu Trọc hơi dựa người vào bàn viết, quan sát Đuôi Ngựa
hành sự.
Khi
công đoạn lục soát người đã xong, Aomame mở túi thể thao ra. Bên trong
có một chiếc áo dệt kim mỏng mặc mùa hè, một bộ đồ thể thao mặc khi làm
việc, và hai chiếc khăn bông một to một nhỏ. Bộ đồ trang điểm đơn giản,
một cuốn sách bìa mềm. Một cái túi nhỏ điểm hạt châu, bên trong có ví
da, túi đựng tiền lẻ và xâu chìa khóa. Ao mame lấy ra từng thứ một đưa
cho Đuôi Ngựa. Cuối cùng nàng lấy ra một túi nhựa nhỏ màu đen, mở phéc
mơ tuya. Bên trong có đồ lót để thay, băng vệ sinh và vài miếng tampon.
“Khi
làm việc tôi hay ra mồ hôi nên cần thay đồ lót,” Aomame nói, và lấy ra
một bộ đồ lót ren màu trắng, mở ra định để đối phương kiểm tra. Đuôi
Ngựa thoáng đỏ mặt, gật đầu liền mấy cái như muốn nói: “Biết rồi, được
rồi”. Thằng cha này không bị câm đấy chứ? Aomame hoài nghi.
Aomame chầm chậm cất đồ lót và mấy món vệ sinh cá nhân vào túi nhỏ, kéo phéc mơ tuya, cho vào túi thể thao. Hai gã này đều Là hạng nghiệp dư, nàng nghĩ. Cái
loại mới nhìn thấy đồ lót đáng yêu của phái nữ và mấy cái tampon là đã
đỏ mặt thì vệ sĩ gì cơ chứ. Nếu Tamaru mà làm việc này thì cho dù đối
phương có là công chúa Bạch Tuyết, anh ta cũng sờ soạng đến tận bẹn.
Chắc chắn anh ta sẽ soát đến tận đáy chiếc túi nhỏ dù như thế chẳng
khác nào lật tung từng chiếc trong cả một nhà kho đầy áo ngực, áo lót và
quần lót. Đối với anh ta, những thứ ấy chỉ là một đống vải rách, à, ừ,
dù sao anh ta cũng Là nqười đồng tính. Song dù không đến mức ấy thì ít
nhất anh ta cũng cầm cái túi nhỏ đó lên nắn thử. chừng đó thì khẩu
Heckler & Koch bọc trong khăn tay (nặng khoảng 500gam) và cái dùi
đục đá đặc chế để trong hộp cứng ắt sẽ lộ ngay lập tức.
Hai
gã này là nghiệp dư. Trình độ karate có lẽ thuộc hạng khá, đối với Lãnh
Tụ thì tuyệt đối trung thành, nhưng nói cho cùng nghiệp dư là nghiệp
dư. Đúng như bà chủ đã dự đoán. Aomame đoán họ sẽ không động tay
kiểm tra cái túi nhỏ đựng đầy vật phẩm phái nữ, quả nhiên là trúng. Dĩ
nhiên thế này chẳng khác nào đánh bạc, nhưng nàng chưa từng nghĩ nếu
canh bạc thất bại thì sẽ ra sao. Nếu sự thể ra như vậy thì hẳn nàng chỉ
có thể cầu nguyện. Nhưng điều này nàng biết: cầu nguyện sẽ có hiệu quả....
Đọc truyện online 1Q84 Tập 2 Chương 7 trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét