Đứng
đợi Tú ở sân bay, tôi mỉm cười với anh từ đằng xa. Tú mặc chiếc áo
Valentino màu đỏ sọc trắng của tôi tặng. Anh lại cười điệu cười quen
thuộc khi thấy người yêu.
“Lúc nào cũng thích ra đón”, Tú nháy mắt.
“Cũng chả có được nhiều giây phút để dành cho người yêu trọn vẹn”, tôi nói.
Ngồi
trong taxi, Tú đan tay anh vào tay tôi. Người Sài Gòn đang vật lộn với
sự tắc nghẽn vào giờ tan tầm. Chuyến bay của Tú toàn hạ cánh vào giờ
này. Sài Gòn tắc đường trông thân quen, người ta đi trên đường trông dễ
mến, trời Sài Gòn rất chiều lòng kẻ tình si. Tôi lâng lâng. Ở bên cạnh,
Tú đã gục lên vai tôi ngủ thiếp đi. Hai bàn tay vẫn đan vào nhau.
Bốn
mươi phút nữa sẽ về đến nhà. Tú sẽ vào nhà tắm. Tôi sẽ làm nước trái
cây cho anh. Chúng tôi nói dăm ba câu vu vơ về vài điều bâng quơ nào đó
vừa đến trong cuộc sống. Sẽ cùng Ní đi ăn tối, chắc sẽ là quán Cơm Niêu
Sài Gòn ở Tú Xương, hoặc ăn hải sản ở nhà Ngọc Sương, hoặc sẽ ăn lẩu ở
Di Bửu. Tú thích những địa điểm quen thuộc. Kết thúc ngày hôm nay của
hai chúng tôi sẽ là lần ân ái đầu tiên sau ba tuần không gặp. Tôi được
ngủ trong bóng tối. Truyen8.mobi
Mọi
diễn biến của những lần gặp gỡ là như vậy, đôi ba lần chúng tôi sẽ
tranh cãi với nhau về một chuyện vớ vẩn nào đó, hoặc lại quay về vấn đề
chủ đạo của mối quan hệ.
Tôi vẫn mãi mãi không thay đổi. Tú cũng vậy. Cả Ní cũng thế......
Đọc truyện Người tình Sài Gòn chương 2 full trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét