Ở một vùng khác, Khương Kỳ Lạc đang cấp tốc bay đi gặp mấy vị Lão tổ tông nhà họ Khương, họ đang đóng cửa tu luyện.
Đến lưng chừng núi Phiêu Diểu, gã bỗng tăng tốc bay nhanh.
Làn gió mạnh rú rít bên tai.
Gã đã bay qua khu rừng rậm rịt, rồi đến bên ngoài sơn động.
"Lão tổ tông, Lão tổ tông, cháu là Kỳ Lạc. Lão tổ tông cứu cháu với!"
Cánh cửa đá sơn động bỗng "két..." mở ra.
Khương Kỳ Lạc cuống quýt chạy ngay vào.
Gã vừa vào thì cánh cửa đá lại từ từ đóng lại.
Trong thạch động lại có một động khác.
Không hề âm u ẩm thấp.
Trái lại, là một đại điện lấp lánh ánh vàng.
Bốn nam giới tuổi trung niên, tiên phong đạo cốt, mặc áo xanh, đang ung dung ngồi đó uống trà trò chuyện.
Thấy Khương Kỳ Lạc bước vào, vị trung niên ngồi phía trên nhất chậm rãi nói.
"Kỳ Lạc, sao phải vội vã thế? Đã xảy ra chuyện gì?"
"Lão tổ tông! Lần này thì Người phải cứu cháu, nếu không, ngai vàng nhà họ Khương sẽ mất đến nơi!"
Vẻ mặt của cả bốn vị đều hơi biến sắc.
Vị
ngồi bên trái là Khương Hằng, sắc mặt bỗng nặng nề, đặt chén trà trên
tay xuống, nói: "Kỳ Lạc, kẻ nào dám nhằm vào nhà họ Khương chúng ta
thế?"
"Nhà họ Diệp, nhà họ Diệp sắp làm phản."
"Nhà họ Diệp ư?"
Vị ngồi phía trên nhất hơi ngạc nhiên.
"Nhà
họ Diệp sao lại có thể làm phản? Nếu định như thế thì họ đã làm phản từ
lâu rồi. Kỳ Lạc, Lão tổ tông này cho rằng cha cháu đã cả nghĩ đó thôi."
"Chắc Lão tổ tông chưa biết: nhà họ Diệp đã xuất hiện một nữ cao thủ đẳng cấp Kiếm vương, ngang tầm với cháu."
Vị ngồi chỗ thấp hơn tên là Khương Mão, cười khà khà: "Nhà họ Diệp mà cũng mọc ra bậc kỳ tài hơn đời kia à?"
"Tam tổ tông lại có thể cười được? Cháu đang lo sốt vó đây này.
Cháu vốn định lấy cô gái đó về làm hoàng hậu, như thế sẽ không lo cô ta làm phản gì cả.
Nào ngờ cô ta không những không biết ơn, lại còn giết bọn Bóng Mờ của cháu!
Cô
ta lại gọi một con thần thú đến, cháu đã chết dở bởi con thần thú ấy,
suýt nữa cháu mất mạng, không thế đến gặp Lão tổ tông được nữa.
Lão tổ tông, dù sao lần này các Ngài cũng phải giúp cháu Kỳ lạc này!
Nhà họ Khương chúng ta xưa nay toàn là độc đinh, cháu còn chưa lấy vợ sinh con.
Cháu không muốn nhà họ Khương đến đời cháu phải tuyệt tự”.
Vân đề này quả là nghiêm trọng.
Nhà họ Khương không thể tuyệt tự.
Mặt khác.
Không thể để nhà họ Khương mất sạch cả uy nghiêm....
Đọc chi tiết và đầy đủ bộ truyện Hiệp nữ Khuynh Thành tại link sau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét