Những thứ này sẽ làm tốt thôi.
Thompson
Boyd nhìn xuống những thứ hắn mua trong giỏ rồi bắt đầu bước về phía
quầy tính tiền. Hắn chỉ thích những cửa hàng bán đồ dụng cụ. Hắn tự hỏi
tại sao lại như vậy. Có lẽ bởi vì cha của hắn thường đưa hắn tới cửa
hàng đồ dùng gia đình Ace vào các thứ Bảy ở ngoài Amarillo để thu thập
những gì một người đàn ông cần cho công xưởng của mình trong cái nhà kho
bên ngoài chiếc xe moóc của gia đình.
Hoặc
có thể là vì trong hầu hết các cửa hàng đồ gia dụng như ở đây, tất cả
dụng cụ đều sạch sẽ và ngăn nắp, các lọ sơn, keo dán và băng dính được
sắp xếp một cách logic và dễ dàng tìm ra.
Tất cả đều được sắp xếp theo quyển sách.
Thompson
thích cả mùi vị của chúng nữa, một kiểu mùi hăng hăng của các chất dung
môi, dầu, phân bón, khó có thể diễn tả được, nhưng đó là cái mùi mà bất
cứ ai từng ở trong một cửa hàng đổ gia dụng cũ kỹ có thể nhận ra ngay
tức khắc.
Tên
sát nhân khá khéo tay. Có lẽ đó là ưu điểm hắn thừa hưởng từ cha mình,
người mặc dù dành cả ngày với các dụng cụ, làm việc với các ống dẫn dầu,
giàn khoan và những chiếc máy bơm đầu khủng long nhấp nhô lên xuống,
vẫn có thể bỏ ra nhiều thời gian kiên nhẫn chỉ bảo con trai mình cách để
làm việc với – và tôn trọng các ciụng cụ; cách đo, cách vẽ những sơ đồ.
Thompson sử dụng hàng tiếng đồng hồ để học cách sửa những thứ bị hỏng
và biến gỗ, kim loại hay nhựa thành những thứ chưa từng tồn tại. Hắn và
cha mình làm việc cùng nhau trên chiếc xe tải hay xe kéo, sửa hàng rào,
làm ra những đồ nội thất, tạo ra những món quà cho mẹ và dì một cái lăn
bột hay hộp thuốc lá hoặc một cái bàn thớt. Chan hắn dạy "Dù lớn hay
nhỏ, con đều phải sử dụng những kỹ năng như nhau vào những gì con làm.
Không việc nào tốt hơn hay nặng nề hơn những việc khác. Nó chỉ duy nhất
là câu hỏi con đặt dấu thập phân ở đâu mà thôi."...
Đọc truyện Lá bài thứ XII Phần 2 Chương 11 đầy đủ và chi tiết tại đây
hay đấy, đúng là những món quà ý nghĩa
Trả lờiXóa