Đứng
ở góc giữa phố Canal và phố 6, cách nơi ẩn náu cả chục dãy nhà,
Thompson Boyd đang chờ đèn xanh. Hắn lấy lại hơi và lau khuôn mặt ướt mồ
hôi.
Hắn
không run, không hề sợ hãi - hắn thở hổn hến và toát mồ hôi là vì những
bước chạy tới nơi an toàn - nhưng hắn tò mò rằng làm thế nào mà họ tìm
ra mình. Hắn đã luôn luôn cẩn thận vói các mối liên lạc và điện thoại sử
dụng, luôn luôn kiểm tra xem mình có đang bị theo dõi hay không và hắn
đoán rằng đó phải là nhờ các dấu vết từ những vật mà hắn để lại. Điều đó
nghe hợp lý bởi hắn khá chắc chắn rằng người phụ nữ trong bộ đồ màu
trắng đi đi lại lại trong hiện trường thư viện của bảo tàng như một con
rắn đuôi chuông, đã xuất hiện ở hành lang căn hộ của hắn trên phố
Elizabeth. Hắn đã để lại gì ở bảo tàng? Thứ gì đó trong cái túi đồ hiếp
dâm chăng? Hay là một ít dấu vết từ đôi giày hoặc quần áo?
Họ
là những nhà điều tra giỏi nhất mà hắn từng đối mặt. Hắn cần phải ghi
nhớ điều này thật kỹ.Nhìn chằm chằm vào dòng xe cộ, hắn suy tư về cuộc
trốn chạy. Khi thấy cảnh sát bước lên cầu thang, hắn đã nhanh chóng đặt
quyển sách và những thứ mua được từ cửa hàng đồ gia dụng vào trong túi,
chộp lấy bao và súng, rồi bật công tắc dẫn điện tới chiếc núm cửa. Hắn
đã đạp xuyên qua bức tường và tháo chạy vào cái nhà kho bên cạnh, trèo
lên trên mái và hưóng về phía nam tới góc cuối cùng của dãy nhà. Trèo
xuống cầu thang thoát hiếm, chuyển sang hướng tây và bắt đầu chạy, theo
hành trình mà hắn đã vạch ra và tập lại hàng chục lần...
Đọc truyện online full Lá bài thứ XII Chương 14 trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét