Buổi
tối hôm đó, lúc 7 giờ 30 phút, Thompson Boyd vừa hoàn thành việc sơn
hình chú gấu hoạt hình lên bức tường trong phòng Lucy. Hắn bước lùi lại
và nhìn vào tác phẩm của mình. Hắn đã làm những gì mà quyển sách yêu cầu
và khá chắc chắn rằng nó giống một con gấu. Đó là bức tranh đầu tiên
hắn vẽ trong đời, ở bên ngoài trường học - đó là lý do tại sao hắn đã
vất vả nghiên cứu và tìm tòi trong quyển sách ở căn hộ hắn thuê buổi sớm
ngày hôm nay.
Những
cô bé có vẻ rất thích nó. Hắn đã nghĩ rằng bản thân mình hẳn phải rất
vui với bức tranh. Nhưng hắn không chắc chắn. Hắn nhìn bức vẽ chằm chằm
một lúc lâu, đợi chờ cảm giác tụ. Nhưng hắn không thấy. Chà. Hắn bước
vào hành lang, nhìn vào điện thoại của mình. "Có tin nhắn", hắn nói một
cách lơ đãng rồi quay số. "Xin chào, đây là Thompson. Anh thế nào rồi?
Thấy cuộc gọi nhỡ của anh."
Jeanne nhìn hắn rồi quay lại lau khô những chiếc đĩa.
"Đừng
đùa chứ?" Thompson cười khúc khích. Với một người đàn ông không cười,
hắn nghĩ rằng tiếng cười của mình nghe có vẻ thật. Tất nhiên, hắn đã làm
điều đó sáng hôm nay, trong thư viện, cười để khiến cho đứa con gái nhà
Settle cảm thấy thoải mái và điều đó lại không thực sự hiệu quả lắm.
Hắn tự nhắc nhở mình không được diễn một cách thái quá. "Anh bạn ạ, đó
là một kẻ lười biếng ăn không ngồi rồi", hắn nói vào điện thoại mà không
hề thực hiện cuộc gọi nào. "Chắc chắn rồi. Sẽ không mất nhiều thời gian
phải không? Sẽ tranh luận ngày mai vậy, ừ, cuộc họp mà chúng ta đã hoãn
ấy... Hẹn gặp lúc mười giờ."..
Đọc truyện online full Lá bài thứ XII Chương 18 trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét