Người Trung Quốc có câu: “Thuyền tới cầu tự nhiên vuông góc với cầu”, tương đương với một câu nói cũng thường được nhắc đến ở Việt Nam: “Trăng đến rằm thì trăng tròn”, có nghĩa là: Chuyện gì cũng thế, cái gì đến thì nó sẽ đến, gấp cũng không được, mà kệ cũng không xong.
Nhân vật Diệp Khinh Châu trong cuốn tiểu thuyết Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng
của Mạc Hề Trừu Phong là một cô gái rất đặc biệt, và trải qua bao nhiêu
khổ đau, bất hạnh, cuối cùng cô cũng tìm thấy bến đỗ bình yên của cuộc
đời mình. Trong khi Diệp Khinh Châu - một nhân vật nữ chính vô cùng
trong sáng, nhân vật nam chính trong câu chuyện lại vô cùng mưu mô. Sự
kết hợp hai cá tính, hai con người hoàn toàn đối lập trong một tổng thể
nhất quán đã mang đến cho người đọc một câu chuyện tình yêu hiện đại đặc
sắc và vô cùng tinh tế, một tình yêu thực sự mang đến nhiều xúc động,
ấn tượng sâu đậm. Đây là một cuốn sách mà tất cả mọi người đã từng đọc
qua đều cho rằng: Đẹp vô cùng!
Thuyền Đến Đầu Cầu Tự Nhiên Thẳng
Diệp
Khinh Châu có một tuổi thơ đầy đau thương và nhiều bất hạnh: bố mẹ li
hôn vì có người thứ ba xen vào, sau đó cha cô nghiện thuốc phiện và tự
tử. Năm Diệp Khinh Châu mười tuổi, cô theo mẹ gả vào nhà họ Kiều, khi
đó, cô bỗng dưng có thêm một người anh trai hơn cô hai tuổi, cũng từ khi
đó, câu chuyện cô bé Lọ Lem phiên bản siêu thực đã bắt đầu, có một
người mẹ dịu hiền, một người cha dượng thương yêu, nhưng lại thêm một
ông anh… Một người anh trai có phần “quỉ dị” dù ban đầu không ưa gì cô
em gái trên trời rơi xuống nhưng anh không ngờ mình lại là chỗ dựa cho
cô em ấy suốt thời thơ ấu.
Diệp Khinh Châu, một cô gái nhát gan, cái gì cũng sợ, sợ thần sợ quỷ, làm gì cũng cẩn thận tới mức buồn cười : không dám vượt đèn đò, không cần mua sắm hàng hiệu, nhưng phải mua thuốc bổ, phải mua bảo hiểm, phải dùng tiền lương để biếu xén cấp trên vì sợ bị đuổi việc, phải cố gắng phục vụ mấy người đồng nghiệp vì sợ bọn họ tẩy chay mình, phải lắp mấy lớp khóa chống trộm, không dám cầm tiền mặt trong nhà… Nhưng cô là một cô gái tốt bụng, luôn chăm lo cho những người xung quanh và coi đó là nhiệm vụ của mình. Cô là một người rất mâu thuẫn, vừa lạc quan lại vừa bi quan, cô luôn bi quan với những gì chưa xảy ra, nhưng lại rất lạc quan với những gì đã xảy ra. Đối với người anh trai có ham muốn chiếm hữu rất mạnh cô luôn phục tùng một cách vô điều kiện, lại còn lý giải với những lý lẽ lạc quan đầy thuyết phục. Cô từng chạy chốn anh bảy năm nhưng vẫn bị anh “bắt” lại, đến khi biết tình cảm của anh dành cho mình không đơn thuần là tình anh em thì cô lại một lần nữa chạy chốn, nhưng liệu cô có thoát nổi không? Không, chắc chắn là không bởi vì Diệp Khinh Châu khi sống là người của Kiều Lạc, khi bệnh là bệnh nhân của Kiều Lạc, khi chết, cũng là người chết của Kiều Lạc...
Diệp Khinh Châu, một cô gái nhát gan, cái gì cũng sợ, sợ thần sợ quỷ, làm gì cũng cẩn thận tới mức buồn cười : không dám vượt đèn đò, không cần mua sắm hàng hiệu, nhưng phải mua thuốc bổ, phải mua bảo hiểm, phải dùng tiền lương để biếu xén cấp trên vì sợ bị đuổi việc, phải cố gắng phục vụ mấy người đồng nghiệp vì sợ bọn họ tẩy chay mình, phải lắp mấy lớp khóa chống trộm, không dám cầm tiền mặt trong nhà… Nhưng cô là một cô gái tốt bụng, luôn chăm lo cho những người xung quanh và coi đó là nhiệm vụ của mình. Cô là một người rất mâu thuẫn, vừa lạc quan lại vừa bi quan, cô luôn bi quan với những gì chưa xảy ra, nhưng lại rất lạc quan với những gì đã xảy ra. Đối với người anh trai có ham muốn chiếm hữu rất mạnh cô luôn phục tùng một cách vô điều kiện, lại còn lý giải với những lý lẽ lạc quan đầy thuyết phục. Cô từng chạy chốn anh bảy năm nhưng vẫn bị anh “bắt” lại, đến khi biết tình cảm của anh dành cho mình không đơn thuần là tình anh em thì cô lại một lần nữa chạy chốn, nhưng liệu cô có thoát nổi không? Không, chắc chắn là không bởi vì Diệp Khinh Châu khi sống là người của Kiều Lạc, khi bệnh là bệnh nhân của Kiều Lạc, khi chết, cũng là người chết của Kiều Lạc...
Đọc truyện online Thuyền Đến Đầu Cầu Tự Nhiên Thẳng trên truyen8.mobi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét